Mùa xuân người người đi trẩy hộiHỒ TRỌNG XÁN
Mình về Côn Sơn ngắm mây trôi
Để nghe thông reo cùng suối hát
Được nhìn hoa vải, như tuyết rơi
Chạnh nhớ người xưa về với núi
Mang nặng nỗi niềm mượn đá ngồi
Nhớ chăng thuở viết Bình Ngô sách
Muốn ẩn mà dạ cứ lo đời.
Mây núi vẫn xưa, trời hửng sáng
Vẫn ham rong ruổi vó ngựa già(*)
Hay chăng xiểm nịnh bày mưu độc
Vườn vải mãi còn nghẹn lá hoa.
(*) Ý thơ Nguyễn Trãi
Nguồn tin: nguoichilinh.com
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn