Chùm thơ Người Chí Linh viết
- Chủ nhật - 20/12/2015 19:30
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Chim sâu ríu rít chuyền cành
Bướm vàng chấp chới rung rinh cánh mềm
Mặt trời vừa mới bừng lên
Ngày đông nồng ấm dịu êm vô cùng
Đã qua giá rét não nùng
Càng thêm trân quý ngày đông nắng vàng.
SONG THU
=========================================
Uống rượu
Thường trong tiệc rượu tình cờ,
Vui thôi nào có ai ngờ lại say.
Ngọt ngào chén rượu trên tay
,
Mà như có lửa bốc ngay trong đầu.
Uống cho thế giới đổi màu,
Ta say cho cả địa cầu ngả nghiêng.
Uống rồi cười nói huyên thuyên.
Tan đi những nỗi ưu phiền riêng tư.
Tự trong câu hát mẹ ru.
Người xưa đâu cũng say sưa thật tròn:
" Còn trời, còn nước, còn non,
Còn cô bán rượu anh còn say sưa.
Ngàn năm sau vẫn ước mơ,
Như tình yêu chẳng bao giờ ai quên.
Say sưa những phút thần tiên,
Cho hồn bay bổng vút lên giữa trời.
NGUYỄN KHÁNG ĐỀ
=========================================
Với biển chiều mưa
Một mình đứng trước biển chiều mưa
Khấp khởi, ngập ngừng đợi nắng xa
Sóng cuộn bọt tung, trời hửng biếc
Xôn xao mây nước phút giao hòa!
MINH HƯƠNG
=========================================
Nghe hát quan họ
Nghe hát quan họ đêm nay
Lòng anh thổn thức chốn này lắm thay
Bao nhiêu thương nhớ dâng đầy
Nắng mưa mưa nắng hết ngày sang đêm
Đẹp sao mái tóc nhung huyền
Lời ca đằm thắm giao duyên tương phùng
Miếng trầu đằm thắm mặn nồng
Ăn vào cho tỏ đục trong tình người
"Câu ca e ấp nụ cười"
Vọng về mơ ước, sáng ngời ước mong
Trèo lên quán dốc đợi chồng
Chiếc khăn quên để giữa vòng yêu thương
Trầu têm cánh phượng thơm hương
Hát câu giã bạn... muôn phương hẹn hò
Trăm năm vững một lời cho
Tình ta mãi mãi nhịp đò ái ân.
VĂN NHÃ
=========================================
Hơi thu
Heo may nhẹ thổi lá thu rơi
Hoa sữa đung đưa trắng sắc trời
Nghe sáo diều xưa lòng khắc khoải
Đọc thơ ngày ấy dạ bời bời
Bao mùa ấm lạnh tâm còn vững
Mấy đận mưa giông chí chẳng rời
Nhìn bóng hoàng hôn nhòa nhạt tím
Lòng thương nỗi nhớ mãi khôn vơi.
NGUYỄN THỊ VINH
=========================================
Bâng khuâng
Lặng nhìn về phía cổng trường ,
Lòng man mác nhớ con đường năm xưa.
Đường ta đi sớm về trưa,
Đã từng dầu dãi nắng mưa tháng ngày.
Con đường hoa phượng đỏ bay,
Lá bàng khô rụng những ngày đông sa.
Con đường ta đã đi qua,
Chim ca ríu rít lá hoa rộn ràng.
Đường đi gieo những mùa vàng,
Ươm mầm trí tuệ xuân sang dâng đời
*
Nhìn trang giáo án khép rồi,
Bâng khuâng lại nhớ về nơi trồng người ./.
CẨM TÚ